Chỉ
với bốn câu thôi mà ta thấy cả nỗi lòng người viết trong ấy và cả một
khoảng thời gian dài trong đó..Những từ như "rả rích","run run","trĩu
net" rất tượng hình được người viết dưa vào làm cho câu thơ hay cả vể
câu lẫn những nỗi lòng muốn bày tỏ.Môt nỗi buồn qua nét but phat họa
"nữa hở,nữa kín" đọc lên sao mà xot xa cho một thơ thi vị đã qua
Cái
này gọi là "đồng sáng tạo" hay gọi là sự thấu hiểu (hiểu đối phương hơn
cả việc đối phương tự hiểu mình) được đây??!! Cảm ơn anh nhiều nhé!!
Chúc anh ngủ ngon, có giấc mơ đẹp!!
Cảm
ơn Lão đã đến xé tem giùm em! Chẳng có gì ... Xin tặng Lão chút hoa
trái vườn nhà ... Người Lẩm Cẩm! Em muốn có ngôi nhà blog nên cố nặn ra
chút thơ ... thẩn. Lão không chê là may rồi! Chúc Lão một đêm an lành, ấm áp!
Tựa cửa nhìn mưa thấy ấm lòng
Tháng sáu mưa về hoa lựu đỏ
Làm hồng má phấn rõ đường cong
Mưa cho nán lại khi vừa trăng lên!
Khắp trời chỉ có mịt mù mưa tuôn...
Lạnh lùng một kiếp trầm luân
Tay run hứng nhẹ một lần "giữa xuân"!
Đêm không trăng thấy âm u đất trời !
Thơ Thu ướt đẫm lệ sầu cơn mưa.
Mưa xuân rả rích ướt đi thơ đời.